Từ "thanh tâm" trong tiếng Việt có nghĩa là "lòng trong sạch" hoặc "tâm hồn thuần khiết". Nó thường được dùng để chỉ một tâm trạng, một tâm hồn không bị ô nhiễm bởi những điều xấu xa, tham lam hay những ý nghĩ tiêu cực. Người có tâm thanh tịnh thường mang lại cảm giác bình yên và tích cực.
Sử dụng thông thường:
Sử dụng nâng cao:
Thanh tịnh: Thường dùng để chỉ sự yên bình trong tâm hồn, giống như "thanh tâm".
Tâm hồn trong sáng: Cũng có nghĩa gần giống với "thanh tâm".
Trong sạch: Nghĩa là không có tì vết, không bị ô nhiễm.
Nguyên vẹn: Chỉ sự không bị ảnh hưởng hay thay đổi.